Vì đời cần nhiều cú hích!

Sẽ chẳng có gì để nói nếu trong khoảng thời gian 10 năm qua tôi không có vài cú hích đá mông mình phải chạy, bản thân tôi cũng không thể tưởng tượng được giờ mình đang ở đâu, đang như thế nào nữa. 

NGHÈO – Lần đầu tiên chắc phải kể tới việc toạch Đại học. Vì lý do rất ngu xuẩn là nhà nghèo, thi vào các trường quân đội cho nó an toàn về mặt tài chính – free học phí, không mất tiền xin việc. Nhưng quả thực khi đi thi xong tôi mới biết rằng lựa chọn của mình là sai lầm, bởi 2 lẽ: không phải hậu duệ và tính cách thực sự không phù hợp (tôi là người thẳng tính, không đi bằng đầu gối bao giờ cả). Bởi lẽ đó mà tôi đã đi học Aptech, với xuất phát điểm thấp như vậy nên tôi học kinh lắm, học để trả thù đời đã làm tôi nghèo :)), thời đó thời khoá biểu của tôi là: 
+ 8h~16h: học tại trường, hết lý thuyết thì tới phòng LAB
+ 16h~23h: bê cafe kiếm tiền học 
Tôi bỏ ngang việc học khi được gần 1 năm, cũng bởi lý do hết tiền là chủ yếu, ngoài ra thì cũng "tại" cầy cuốc 1 năm ròng nên thành ra đủ năng lực đi kiếm tiền từ bên ngoài rồi. Vậy đấy, BỎ HỌC.

KHÔNG AN PHẬN – Trải qua 2 công ty của Việt Nam với vị trí lập trình, tuy nhiên mỗi công ty được khoảng 2 3 tháng là tôi nghỉ vì cũng không còn nhiều thứ để học. Nói thêm là ở 2 3 công ty trước đó tôi cũng không từ bỏ thói quen "cày như trâu". Vào 1 ngày đẹp trời năm 2008 tôi vào làm việc ở VNEXT với vị trí lập trình viên, mức lương cũng đáng mơ ước đối với tôi khi đó.
Có lẽ tôi sẽ êm đềm an phận ở vị trí lập trình viên nếu như không có biến cố xảy ra, thời đó có anh đồng nghiệp khá đẹp trai và tài giỏi tên là NG sau khi đi đào tạo ở JP về có trao đổi khá thẳng thắn – người ta nghĩ mày chỉ làm được thằng lập trình viên tay to thôi, không có nhiều cơ hội tiến thân đâu, nghe xong khá là cay cú, tại sao cuộc đời mình lại để người khác sắp xếp cơ chứ, mình phải là người quyết định cuộc đời mình chứ không phải là 1 ai khác.
Giai đoạn ở VNext gần 8 năm, tôi đã trải qua đủ mọi vị trí từ lập trình viên cho tới CEO. Công lớn nhất có lẽ thuộc về anh Đắc (sếp cũ), đã nhìn ra năng lực, trao cờ để mình phất. Đúng là  có tài giỏi tới mấy mà không có người trao cơ hội thì cũng mệt đấy. 

HAPPINESS – Không vui với môi trường cũ cũng vì nhiều lý do cá nhân, quyết định thành lập DEHA VIETNAM cùng với các chiến hữu đã đi cùng 5~7 năm, mong tạo dựng được một tổ chức thật lớn mạnh, lớn mạnh từ năng lực của từng cá nhân cho tới năng lực của tổ chức. Mong muốn mọi người thực sự có được niềm vui khi tới công sở, không chỉ bởi thu nhập mà còn bởi năng lực thực sự nâng cao dần theo năm tháng. 
Đã có nhiều khách hàng hỏi lý do tại sao đặt tên công ty như vậy, câu trả lời của tôi chưa bao giờ thay đổi, tuy rằng mục tiêu đó thực sự rất thách thức, rất khó khăn – nhưng không mơ, không đặt mục tiêu thì sao mà đạt được đây. 
Năm mới 2017 đã tới, hi vọng từng thành viên của công ty cùng tập trung, cùng nỗ lực để từng bước đặt nền móng, dấu chân cho thành công lâu dài về sau. 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *