Hà Nội ngày mưa gió lạnh,
Tôi chợt nhớ tới một cậu em nói với tôi rằng: “em 25 tuổi có trong tay mọi thứ….từ thứ 2 đến thứ 7 thậm chí em có cả chủ nhật.” Nghe câu nói tếu táo rất vui nhưng ngẫm lại liệu em tôi có thật sự có trong tay mọi thứ 😀 Là một người chăm chỉ, nhiệt huyết với công việc nên lúc nào em cũng cháy hết mình với công việc và dĩ nhiên khi dự án cháy thì em cũng “cháy” hết mình với dự án luôn. Em à, liệu em thực sự có mọi thứ trong tay không?
Quay lại thời điểm hơn 3 năm trước, tôi chân ướt chân ráo bước vào công ty. Thời điểm đó sau khi được một ông anh tên Béo đào tạo rất cẩn thận, tôi được join vào 1 dự án và điều đó làm tôi rất hạnh phúc, tôi cháy hết mình với nó. Chẳng quản ngày đêm, công ty hay ở nhà…dự án như người tình của tôi, luôn luôn bên cạnh, luôn luôn được tôi yêu thương, chăm sóc. Đam mê có lẽ chính là thứ giúp tôi cháy hết mình với công việc như vậy.
Quay trở lại thực tại, sau một thời gian dài giữ lửa “đam mê” và tôi tự hỏi mình có đang đam mê đúng cách? Tôi bắt đầu thấy mệt mỏi, chán nhìn những dòng code vô cảm, chán công việc, chán cái tôi hiện tại.
Cạch…gập máy….xoẹt…xoẹt…cất máy vào balo…tôi đi về. Bước ra về, từ chỗ ngồi ra đến cửa tôi nhận được vài câu hỏi và điểm chung của những câu hỏi liên quan tới việc tôi về “sao tôi lại về sớm vậy”. Khác với mọi ngày, hôm nay giờ làm việc của tôi kết thúc vào 17h30. Với mọi người thì chắc sẽ ko có gì lạ khi về từ 17h30 vì lúc đó cũng là lúc kết thúc giờ làm việc của công ty nhưng với tôi thì là một ngoại lệ. Mọi người có lẽ đã quen với hình ảnh của tôi ở công ty tới muộn, việc nhiều thì nó ở lại OT, việc ít thì nó ở lại chơi. Bỏ lại công việc, bỏ lại anh em đợi chờ trong những hiệp game. Cuộc sống cứ bình lặng trôi qua cho đến ngày tôi quyết định về đúng giờ.
18h00 cả nhà ngơ ngác: “sao nó về sớm vậy”, cười nhẹ cái rồi tôi quyết định biến hình thành “cô Tấm siêu đảm đang”. Nấu cơm cho cả nhà, tận hưởng bữa tối vào lúc 19h00 cảm giác thật lạ lẫm. À chưa hết, đúng 19h00 thì một bản nhạc dạo vang lên – Bản tin thời sự tối các ông ạ. Đã bao lâu rồi các ông chưa được nghe thời sự vậy? Chắc sẽ có vài người còn chẳng nhớ nổi tiếng nhạc dạo thời sự nó như nào nữa cơ :)) Cơm tối xong, đến tiết mục chơi với thằng cháu, gọi điện hỏi thăm mẹ già, mẹ trẻ, nói đủ thứ chuyện. Tôi chợt nhận ra cuộc sống của tôi hôm nay sao nó lại vui tới vậy. Nhờ vậy mà ngày hôm sau thì tôi đã tìm lại được niềm vui trong công việc.
Với một số bạn trẻ, OT với các bạn là một điều hết sức bình thường nhưng các bạn nào biết OT là một loài gặm nhấm, nó sẽ gặm nhấm dần niềm đam mê của bạn. Đến một lúc nào đó, vết thương quá lớn, đam mê chẳng còn thì không còn gì có thể giúp bạn vững bước trong bước đường công việc. Chỉ cần cải thiện kỹ năng bản thân và tập trung giải quyết công việc trong giờ hành chính, không bị phân tán bởi những yếu tố ngoại cảnh thì tôi tin rằng thời gian OT sẽ giảm xuống đáng kể.
OT chưa bao giờ là vui, OT chưa bao giờ là sướng.
Cuối tuần rồi, về nhà thôi các ông ơi.
ĐỪNG OT NỮA.
Tình cảm quá trời
Tuyệt vời anh ơi <3