Nếu bạn đã dành nhiều thời gian cho những chuyện yêu đương vô bổ. Cũng dành nhiều thời gian cho những toan tính rối ren. Cũng đã đốt cháy thời gian cho những tình bạn chán đời, thiếu chân thành và gắn kết. Hoặc cố sức làm một công việc chán chường. Một hôm nào đó, bạn thấy chán rồi, thì thôi bỏ đi.
Một hôm nào đó đẹp trời giữa mùa vắng cơn mưa, trên cái đất Hà Thành 7.5 triệu đôi chân chen một vài chỗ đứng, thử dừng bước lại ở tầng hai nhà sách Cá Chép 115 Nguyễn Thái Học. Nhớ lên tầng 3, tìm và mang theo cuốn “Nhà giả kim”. Rồi xách theo 100K (xin vợ), gọi một li sữa đá lên tầng cao nhất ngồi (đi qua phòng trưng bày đẹp vãi nồi).
Biết đâu bạn tìm thấy con đường Santiago của riêng mình.
Câu chuyện nó vớ vẩn thế này: Có một cậu bé nọ, sống dưới một túp tranh nghèo, chống trên một gốc cây to. Hôm nọ cậu mơ thấy kho báu. Một kho báu nhiều tiền vàng vô kể, ở một mảnh đất mà cậu thấy rõ mồn một trong giấc mơ của mình. Thế là cậu quyết định lên đường tìm kho báu. Cả tuổi thanh xuân, cậu trôi nổi theo một giấc mơ… Cho đến một ngày nọ. Vãi nồi, không thể tin nổi là cậu tìm thấy mảnh đất trong mơ của mình và cả cái hòm trong mơ nữa. Nhưng xổ số Việt Lot ko dễ mà trúng được, vì cậu cũng gặp luôn một toán cướp. Nó oánh cho anh chàng phọt luôn bát súp miso đã ăn từ 4 năm trước (tại Nhật) ra ngoài. Sau khi sống lại, thằng tướng cướp còn không quên tặng cậu 2 cái bạt tai làm kỉ niệm gặp mặt. Rồi nó hỏi:
- Sao mày biết chỗ này có kho báu.
- Vì tau mơ thậy! Anh chàng trả lời (nhân tiện, cậu bé ngày nào giờ đã già, nên phải gọi là anh).
- Ha ha ha….!!!! Tên cướp cười phá lên. Mày thật kì lạ và may mắn. Cơ mà hồi bé, tao cũng mơ. Tên cướp trầm ngâm nhớ lại.
- Tao mơ, thấy một kho báu đầy vàng (loại 4 số 9, có dấu chứng nhận của Ngân hàng nhà nước hẳn hoi). Kho báu đó nằm dưới một gốc cây, có căn nhà tranh lụp xụp gá lên đó. Nhưng tao thấy nó ngu quá. Hồi đó tao nghèo và ….
Cuối cùng, thằng tướng cướp tha cho anh chàng mộng mơ. Anh ấy trở về cái gốc cây, rồi sau đó thì …
Đấy, biết đâu, bạn tìm thấy con đường santiago của riêng mình nhỉ? Nhân tiện, nếu mơ trúng Việt Lot, thì nhớ dùng điện thoại chụp ảnh lại con số nhé, kẻo tỉnh dậy quên mất.
Một cuốn sách hay, đầy cảm xúc, đã đọc gần chục năm rồi. Đang đọc bộ 50 sắc thái, đến cái đoạn cầm roi da cọ vào mép thì nhớ đến cuốn này. Chúc cả nhà vui vẻ.
Bonus cho cái cờ nhíp không liên quan lắm đến cuốn sách:
https://www.youtube.com/watch?v=4KqdM539wGI